Bài đăng phổ biến

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2012

Dạ khúc - Ploy







Dạ khúc :"> Vừa tậu quyển này về. Mấy dòng giới thiệu in ở bìa sau quả là hay ho, và câu chuyện của "Dạ khúc" cũng hấp dẫn không kém. Vài người đã đọc truyện này thường so sánh nó với "Phía sau một cô gái", nói rằng truyện không sâu sắc bằng. Vài người khác bảo nó viết quá trau chuốt, cốt truyện lại xa lạ, không thực tế. Blah blah...


Nhưng trước hết, thì hãy xét đến việc "Dạ khúc" là một câu chuyện về tình yêu. Mà tình yêu thì có gì gọi là xa lạ? Tình yêu xảy ra dù ở đâu thì vẫn giống nhau, hào nhoáng bên ngoài và bí ẩn tận sâu (cái này nói bừa, chưa yêu nên chưa rõ =]]). Khác chăng là ở "Dạ khúc", tình yêu tồn tại giữa những con người vương giả và trong cái lộng lẫy xa hoa trong cung điện nhiều toan tính. Nhưng đó mới là điều hấp dẫn nhất của câu chuyện.


Thích cách viết của Ploy cực kì! Sự sắc sảo qua từng câu chữ, khiến bất cứ ai đọc cũng có thể tưởng tượng ra khung cảnh sống động như thế nào. Cách viết đó được Ploy duy trì xuyên suốt toàn bộ câu chuyện, ngôn ngữ đôi khi hơi bác học :D, làm người đọc thỉnh thoảng phải dừng lại để phân tích. Như vậy thì đúng là hụt hơi thật =]] nhưng với những ai thích những triết lí lồng trong các tình tiết của một câu chuyện thì phải nói là "Absolute Perfection" :D


Điều làm ta thích nhất ở quyển sách chính là cốt truyện và cách dẫn dắt Ploy dành cho nó. Bí mật nào mới là tận cùng của bí mật? Không đọc đến cuối cùng thì khó có ai có thể đoán ra được kết thúc của nó (trừ những người lật giở trang cuối ra đọc sau khi ngẫm 20 trang đầu - như ta =]]). Khó ai có thể đoán được nhân vật đang nghĩ gì và bước tiếp theo trên ván cờ người sẽ đi đến đâu. Câu chuyện cơ bản đã được sắp xếp bởi trí tuệ của Gia Tĩnh - anh trai Gia Tú - đây cũng là điều khó đoán biết. Cái kết mở cũng vô cùng phù hợp, không gượng ép mặc dù ta vẫn thích một HE của Gia Tú với Bách hơn (tội gì mà phải làm bộ thích SE để tỏ ra mình đặc biệt =]]) 


Đọc "Dạ khúc" làm người ta không thể không nở một nụ cười. Cái cảm giác khâm phục toàn bộ âm mưu Gia Tĩnh dày công sắp đặt :D Cả tính cách của Gia Tú nữa. Trong một nữ hoàng vẫn luôn có một đứa trẻ con, vậy nên nhiều khi Gia Tú vứt vỏ mọi thứ mà đến gặp Bách. Cuối cùng cô lại nhận ra mình yêu Duy Thức, vừa yêu vừa hận (nhấn mạnh là hận, anti nhân vật Duy Thức này =]]) Đôi khi ta bực mình vì thấy Bách thật yếu đuối, nhưng lúc Bách hát cho Gia Tú nghe như lời chia tay, nó đã cứu vãn tất cả những gì thuộc về tình yêu của hai người, để thấy sự yếu đuối của anh là điều cấn thiết cho Nữ hoàng và ván cờ đã sắp sẵn từ Gia Tĩnh (Gia Tĩnh :X). Nhã Lan chỉ là một nhân vật thêm thắt với tính cách không quá nổi bật nhưng vai trò quan trọng hơn cả. Thông qua cô mà cuộc đấu trí của Gia Tĩnh và Duy Thức mới hình thành. Duy Thức là một con người ham mê quyền lực hơn tất thảy, khỏi bàn cãi. Câu văn thích nhất từ anh ta: "Ăn là để sống, chứ không phải sống để ăn"=]] Làm chủ cuộc sống của mình và cả của người khác, hoàn toàn không phụ thuộc vào bất cứ điều gì. Nhưng Gia Tĩnh mới là người thông tuệ nhất,  cả cái chết của chính mình cũng được lên kế hoạch để bắt đầu trò chơi trí tuệ cho những người còn sống.
"Sống, đôi khi đâu cần phải thở."


Cuối cùng thì cái bí mật khủng khiếp của Gia Tĩnh mới khiến ta thấy thú vị nhất =]]


Oa, mỏi mòn chờ Thiếu Nữ Toàn Phong tập 3, mặc dù đã spoiler hết cái ending tập 4 =]]



2 nhận xét:

  1. thích cách viết của Ploy... độc đáo và cuốn hút..Tiếc là những tác phẩm Ploy viết hình như ngắn quá..đọc chưa đã....^^

    Trả lờiXóa
  2. Uh tác phẩm này rất hay và lạ, văn phong trau chuốt chứ không phải thứ văn chương chợ búa, nói toạc ra những điều trần tục chán ngán của đa phần văn sĩ online.
    Bối cảnh truyện tuy không mới nhưng chính cách viết của Ploy làm cho nó thật đặc biệt và duy nhất.
    Kết thúc đúng là rất bất ngờ về Gia Tĩnh :))

    Trả lờiXóa